Friday, October 31, 2014

Ai trở về xứ Việt - Giọt nước mắt sau cuộc chiến...

Sau những đau đớn bi thương của ngày 30/4/1975 là những giot nước mắt, là sự phân ly, là những tuyệt vọng và những uất hận nghẹn ngào. Giọt nước mắt lênh đênh trên đại dương, trên những chuyến hành trình vượt biển tìm tự do. Giọt nước mắt của những phút giây tận cùng cái chết: cuồng phong, bão biển, đói khát, hải tặc.... Những người cha, người mẹ, người chồng, người vợ, người anh, người chị, người em...đã đau đớn khóc chó đến khô dòng lệ. Họ đã phải dùng đôi tay để đào đất, bới cát thành những huyệt mộ trên những vùng đất xa xôi để vùi chôn những tấm thân trơ trụi không một manh chiếu để bọc thân xác.

Đó là những giọt nước mắt của các người tù "cải tạo" khi biết ngoài kia, trong XH tự xưng là "tự do, dân chủ" Cha mẹ, vợ, con, anh em của mình bị cướp hết nhà cửa, tài sản , hoặc đã chết trên đường chạy loạn. Họ sống khốn khổ dưới bàn tay của kẻ bạo quyền CS. Đó là những giọt nước mắt của những người bạn tù, khóc thương cho những người bạn mình đã chết vì đói khát, bệnh tật, bị CS xử bắn, hoặc đã chết trong những phòng biệt giam, đôi chân vẫn còn bị cùm sắt, thân thể quắt queo trên nền gạch; hay bỏ xác nơi rừng thiêng nước độc....

Đó là giọt nước mắt cho những người lính một thời cầm súng chiến đấu cho lý tưởng cao đẹp, bảo vệ đồng bào mình, bảo vệ tự do dân chủ và màu cờ. Người đã chết thì bị cày mộ oan nghiệt, người còn sống chỉ mất một phần thân thể thì phải bò, phải lê lết trở về quê hương nương tựa vào gia đình, kiếm sống lần ăn từng bữa.

Giọt nước mắt trên những vùng Kinh tế mới mà CS đề ra dưới cái tên " Học tập cải tạo" thực chất để lưu đày những gia đình có gắn mác "Ngụy". Nơi vùng Kinh tế mới chỉ toàn là rừng núi hoang vu, đất đai khô cằn, rừng thiêng nước độc, không người lui tới, và không gì có thể sống sót được; dịch bệnh hoành hành mà không có thuốc chữa... Họ đã sống và chết trong uất hận.

Những giọt nước mắt thương những mảnh đời bất hạnh dưới gầm cầu hay trong những bãi tha ma. Họ phải đối đất nằm sương. Đó là những đứa trẻ bơ vơ lạc lõng giữa xã hội không được học hành, đó là người già phụ nữ không một tấc đất mưu sinh...chỉ vì họ là "ngụy dân" - những đốm đen mà CS ra sức loại bỏ.

Ôi những giọt nước mắt đã chảy thành sông, thành bể suốt những năm tháng hòa bình giả tạo. 39 năm qua, nước mắt vẫn không ngừng rơi bởi hai chữ "Tự do" vẫn đang từng ngày bị tước đoạt. Kẻ chiến thắng reo vui trên máu xương và nước mắt đồng bào. Nhưng lòng người vẫn sục sôi đấu tranh kể cả khi họ bị lưu đày trên mảnh đất xa xôi hay đang lưu vong trong lòng dân tộc. Bởi họ khao khát được nhìn quê hương ngày tự do thật sự.

Ai trở về xứ Việt như một khúc ca nghẹn ngào thấm đẫm nước mắt dù chỉ là một góc đau thương trong hàng trăm nghìn đau thương mà dân tộc VN đang từng ngày gánh chịu. Nghe để thấm thía nỗi lòng cùng tác giả.

Ozzie Nguyen


No comments:

Post a Comment